Dưới đây là một vài suy nghĩ, cảm nhận của một cư dân sau một thời gian chuyển từ nhà mặt đất lên trên cao. Mong là qua bài viết này, mọi người sẽ có cái nhìn khách quan hơn và đưa ra được lựa chọn chính xác cho ngôi nhà mà mình muốn ở. Xin phép mọi người được giữ nguyên văn cách xưng hô của chị ấy.
Trước đây tôi chưa bao giờ sống ở chung cư vì tôi luôn thích ở nhà mặt đất hơn, nhưng từ khi lấy chồng tôi thì tôi phải ở chung cư do chồng tôi muốn ở gần bố mẹ ở đây. Sau khoảng thời gian chuyển về nhà chồng ở chung cư Gamuda Gardens, suy nghĩ của tôi đã thay đổi gần như hoàn toàn.
Lúc trước khi còn sống ở nhà cũ với bố mẹ ở trong ngõ của khu phố cách bờ hồ tầm 4km, tôi đã thấy một vài điều rất bất tiện. Đường ngõ vào nhà tôi rất bé, 2 xe máy tránh nhau là hết đường rồi. Một vài nhà phải mang gửi ô tô ở các bãi đỗ gần đó, tháng tốn thêm một khoản kha khá mà an ninh thì không đảm bảo. Nhưng sống lâu quen rồi nên tôi cũng không thấy vấn đề gì cả.
Tôi biết là nhà chung cư và nhà mặt đất đều có cái hay, cái dở riêng nhưng tôi xin trình bày những lý do nên sống ở nhà chung cư thay vì nhà mặt đất.
Điều đầu tiên là về đường đi.
Với con ngõ ở nhà cũ của bố mẹ tôi, 2 xe máy đi là đã chiếm gần hết cái ngõ rồi. Ngoài đường lớn hơn thì thì người dân làm hàng quán để xe, bày bán tràn lan trên vỉa hè. Nếu cả gia đình cùng đi đâu chơi thì phải đi bộ một quãng xa để ra mặt đường mới đón đc taxi. Còn bây giờ, chung cư tôi với chồng ở thuộc cả một khu đô thị Gamuda rộng lớn, đường 15m đi thoải mái. Chỉ cần đi thang máy xuống sảnh là bắt được Uber, Grab ngay.
Mua sắm tiện lợi là một điểm cộng lớn.
Tôi với chồng đều làm kinh doanh nên rất bận. Dù ở nhà cũ chỉ cách chợ 1km nhưng cũng khiến tôi khá ngao ngán nêu quên mua đồ lặt vặt như sữa, đường, giấy vệ sinh,… Về đây, thật mừng khi có Vinmart+, Green mart mở ngay phía dưới, sắp tới nghe đâu còn có thêm các cửa hàng tiện lợi và thực phẩm sạch nữa.
Tiếp theo là dân trí cao.
Ở nhà cũ, đôi khi tôi thấy hàng xóm nhiều chuyện quá, họ hay bàn tán, rất chịu khó chim lợn, chuyện trên trời dưới đất gì cũng nói được, chuyện bé xé ra to, nói không thành có.
Ở chung cư, tôi không thấy vấn đề đó nữa, hàng xóm hỏi han và luôn tôn trọng cuộc sống riêng tư của nhau.
Thứ tư là vấn đề rác thải
Ở chỗ nhà mẹ đẻ tôi, rác thải là một vấn đề hết sức “hay ho”. Nhiều hộ vứt rác bừa bãi ra đường, có khi mở mắt ra đã thấy mấy túi rác lớn nằm chềnh ềnh trước cửa. Biển cấm thật sự vô dụng trong trường hợp này, những chỗ như vậy lại càng nhiều người để rác hơn, không thể hiểu nổi.
Về chỗ này thì rác được tập trung hết trong phòng chứa rác rồi sẽ có bộ phận vệ sinh chuyển đi, đảm bảo không bị mùi.
Ngoài ra còn có chỗ vui chơi cho trẻ em và không gian sinh hoạt chung của cả gia đình.
Ngày trước, khi muốn đi tập Gym hay đi bơi thì cũng phải xách xe ra đi một quãng. Muốn cho mấy bé chạy nhảy tí cũng phải đi ra công viên mới được. Còn khi về chung cư, cứ đi ra ngoài là thấy không gian cây xanh và sân chơi công cộng cho trẻ con rất thoáng đãng và sạch sẽ. Phòng tập gym hay hồ bơi thì đi bộ vài phút là tới.
Cái cuối cùng chắc hẳn là An toàn
Với thời buổi xô bồ như hiện nay, ai cũng nâng cao tinh thần cảnh giác, đi ra khỏi nhà là khóa mấy lớp mà vẫn lo lo có “khách không mời” viếng thăm nhà. Hiện giờ ở chung cư thì có bảo vệ ngay từ chỗ đỗ xe, sảnh lễ tân. Khách ra vào thì cần đăng ký. Camera thì tầng nào cũng có, thậm chí kể cả chuông báo cháy, thang thoát hiểm cũng đều được trang bị.
Bù lại, mỗi tháng phải trả thêm phí quản lý chung cư, giữ xe, thu gom rác khoảng một triệu đồng. Giá điện nước thì chắc cũng ngang với nhà mặt đất.
Đương nhiên, hiện tuy rất hài lòng với cuộc sống ở nhà chung cư. Nhưng đến lúc điều kiện thoải mái hơn, chúng tôi sẽ chuyển xuống nhà mặt đất như khu nhà liền kề , biệt thự.